NHỮNG VẤN ĐỀ PHÁP LÝ VỀ VIỆC TỪ CHỐI NHẬN DI SẢN CỦA NGƯỜI ĐƯỢC HƯỞNG THỪA KẾ
Pháp luật cho phép người thừa kế có quyền hưởng di sản thừa kế nhưng đồng thời cũng cho phép họ có quyền từ chối nhận di sản đó nếu việc từ chối đó phù hợp với quy định pháp luật. Song, không phải bất cứ đại đa số người dân có thể nắm bắt, hiểu rõ được quyền nhận hoặc từ chối di sản mà người chết để lại và làm thế nào để thực hiện các quyền đó. Vì vậy, bài viết dưới đây của chứng tôi sẽ giúp quý bạn đọc hiểu rõ hơn về các vấn đề nêu trên.
1. Khái niệm về thừa kế và di sản:
1.1. Khái niệm về thừa kế theo pháp luật
Theo Điều 609 Bộ luật Dân sự 2015 quy định về Quyền thừa kế như sau: “Cá nhân có quyền lập di chúc để định đoạt tài sản của mình; để lại tài sản của mình cho người thừa kế theo pháp luật; hưởng di sản theo di chúc hoặc theo pháp luật.
Người thừa kế không là cá nhân có quyền hưởng di sản theo di chúc”.
Như vậy có thể hiểu thừa kế là việc chuyển giao tài sản của người đã chết cho người thừa kế. Khi một người mất, tài sản mà họ sở hữu sẽ không biến mất mà được chuyển giao cho những người sống, theo quy định của pháp luật hoặc theo ý chí của người để lại di sản thông qua di chúc.
Khái niệm về thừa kế liên quan đến tài sản hữu hình như nhà cửa, tiền bạc, và các tài sản vô hình như quyền sở hữu trí tuệ, thương hiệu. Thừa kế phản ánh việc truyền tải tài sản và quyền lợi của người chết cho những người còn sống, đảm bảo tính bền vững của tài sản cá nhân.
Có hai hình thức thừa kế chính trong pháp luật Việt Nam: thừa kế theo pháp luật và thừa kế theo di chúc.
1.2. Các loại di sản
Di sản thừa kế được chia thành hai loại chính: di sản thừa kế theo pháp luật và di sản thừa kế theo di chúc.
Di sản thừa kế theo pháp luật: Đây là trường hợp xảy ra khi người chết không để lại di chúc hoặc di chúc bị vô hiệu. Trong trường hợp này, tài sản của người chết sẽ được chia cho những người thừa kế theo thứ tự ưu tiên được quy định trong Bộ luật Dân sự. Các hàng thừa kế bao gồm con, vợ/chồng, cha mẹ và những người có quan hệ huyết thống hoặc quan hệ pháp lý với người để lại di sản. Pháp luật quy định rõ ràng về việc phân chia tài sản này, đảm bảo quyền lợi của những người thừa kế trong từng trường hợp cụ thể.
Di sản thừa kế theo di chúc: Đây là trường hợp mà người để lại di sản đã lập di chúc trước khi qua đời. Di chúc là ý chí cuối cùng của người mất, thể hiện rõ ràng ai sẽ được nhận phần nào của tài sản. Di chúc có thể được lập bằng văn bản hoặc bằng lời nói trong một số trường hợp đặc biệt. Để di chúc có giá trị pháp lý, nó phải tuân thủ các quy định về hình thức và nội dung theo pháp luật hiện hành.
Di sản có thể bao gồm các loại tài sản hữu hình như nhà cửa, đất đai, tiền bạc, hoặc các tài sản vô hình như cổ phần trong công ty, quyền sở hữu trí tuệ, quyền tác giả, và các quyền lợi kinh tế khác.
2. Quyền từ chối nhận di sản:
2.1. Cơ sở pháp lý
Pháp luật Việt Nam, cụ thể là Bộ luật Dân sự 2015, đã quy định rõ quyền của người thừa kế trong việc từ chối nhận di sản. Điều 620 Bộ luật Dân sự 2015 quy định rằng người thừa kế có quyền từ chối nhận di sản với điều kiện việc từ chối này không nhằm mục đích trốn tránh các nghĩa vụ tài sản của người đó. Quy định này nhằm ngăn chặn hành vi từ chối nhận di sản để né tránh nghĩa vụ tài sản đối với bên thứ ba, như nợ nần, nghĩa vụ thuế hoặc các trách nhiệm khác.
Việc từ chối nhận di sản phải được lập thành văn bản và gửi đến người quản lý di sản hoặc những người thừa kế khác trước khi tài sản được phân chia. Điều này đảm bảo rằng việc từ chối là một hành động có căn cứ pháp lý rõ ràng và được thực hiện một cách hợp pháp.
2.2. Điều kiện để từ chối
Người thừa kế có quyền từ chối: Bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào được coi là người thừa kế theo di chúc hoặc pháp luật đều có quyền từ chối nhận di sản. Điều này có nghĩa rằng, ngay cả khi họ là người được thừa kế chính trong di chúc, họ vẫn có quyền từ chối.
Trường hợp không được từ chối (trốn tránh nghĩa vụ): Điều quan trọng là người thừa kế không thể từ chối nhận di sản nếu mục đích từ chối là để trốn tránh nghĩa vụ tài sản. Điều này bao gồm các nghĩa vụ trả nợ, nộp thuế hoặc các nghĩa vụ bồi thường. Pháp luật đã quy định rõ ràng để đảm bảo rằng việc từ chối không ảnh hưởng đến các bên liên quan đến nghĩa vụ tài sản của người thừa kế.
2.3. Hậu quả của việc từ chối
Ảnh hưởng đến việc phân chia di sản: Khi một người thừa kế từ chối nhận di sản, phần tài sản của họ sẽ được phân chia lại cho những người thừa kế còn lại. Điều này có thể gây ra sự thay đổi trong tỷ lệ phân chia tài sản giữa các bên liên quan.
Ảnh hưởng đến các bên liên quan: Việc từ chối nhận di sản không chỉ ảnh hưởng đến người thừa kế từ chối, mà còn ảnh hưởng đến người quản lý di sản và những người thừa kế khác. Người quản lý di sản sẽ phải điều chỉnh lại kế hoạch phân chia tài sản, trong khi những người thừa kế khác có thể phải nhận thêm hoặc ít tài sản hơn tùy thuộc vào sự phân chia mới.
3. Thủ tục từ chối nhận di sản:
3.1. Hình thức từ chối
Việc từ chối nhận di sản phải tuân thủ một số quy định về hình thức để đảm bảo tính hợp pháp:
Bằng văn bản: Việc từ chối nhận di sản phải được lập thành văn bản. Trong văn bản này, người thừa kế phải thể hiện rõ ràng ý chí từ chối của mình. Văn bản này cần phải được lập một cách chính xác và có thể cần được chứng thực hoặc công chứng để đảm bảo tính pháp lý.
Người nhận văn bản: Văn bản từ chối nhận di sản phải được gửi đến người quản lý di sản hoặc những người thừa kế khác nhằm thông báo cho các bên liên quan về quyết định từ chối của người thừa kế và tạo điều kiện cho quá trình phân chia di sản diễn ra suôn sẻ.
3.2. Thời hạn từ chối
Thời gian từ chối nhận di sản là một yếu tố quan trọng trong quá trình thừa kế:
Trước khi phân chia di sản: Người thừa kế phải thực hiện việc từ chối trước khi di sản được phân chia.
Sau khi di sản đã được chia và nhận: người thừa kế không còn quyền từ chối. Điều này giúp tránh các tranh chấp phát sinh sau khi di sản đã được chuyển giao.
4. Những vấn đề thường gặp:
4.1. Về việc từ chối một phần di sản
Theo quy định của Bộ luật Dân sự 2015, quyền từ chối nhận di sản được áp dụng cho toàn bộ di sản mà người thừa kế được thừa hưởng. Điều này có nghĩa là người thừa kế không thể từ chối chỉ một phần di sản mà phải từ chối toàn bộ phần di sản được thừa kế.
Lý do pháp lý: Quy định này nhằm đảm bảo rằng việc từ chối di sản không bị lạm dụng để chia tách tài sản một cách không công bằng. Nếu người thừa kế chỉ từ chối một phần di sản, điều này có thể dẫn đến việc không rõ ràng về phần tài sản mà người thừa kế muốn từ chối, từ đó gây khó khăn trong việc phân chia tài sản còn lại giữa các người thừa kế khác.
4.2. Về việc thay đổi quyết định từ chối
Sau khi đã quyết định từ chối nhận di sản và đã thực hiện đầy đủ các thủ tục pháp lý, người thừa kế không thể thay đổi quyết định từ chối di sản. Quyết định từ chối di sản là một hành động pháp lý nghiêm túc và có hiệu lực ngay sau khi được thực hiện đúng quy định.
Lý do pháp lý: Quy định này nhằm đảm bảo tính ổn định và công bằng trong quy trình phân chia di sản. Nếu người thừa kế có thể thay đổi quyết định từ chối, điều này có thể gây ra các tranh chấp và phức tạp trong việc phân chia tài sản giữa các người thừa kế khác.
Trường hợp ngoại lệ: Trong một số trường hợp đặc biệt, nếu người thừa kế có lý do chính đáng và được sự đồng ý của các bên liên quan, có thể xem xét việc điều chỉnh quyền thừa kế, nhưng điều này phải tuân theo quy trình pháp lý và sự chấp thuận của cơ quan có thẩm quyền. Tuy nhiên, điều này là hiếm và yêu cầu phải có sự đồng thuận từ tất cả các bên liên quan cũng như các cơ quan chức năng.
4.3. Về việc từ chối di sản có nợ
Khi di sản có các khoản nợ hoặc nghĩa vụ tài chính, người thừa kế có thể từ chối nhận di sản, nhưng điều này không có nghĩa là họ sẽ tránh được trách nhiệm tài chính đối với các khoản nợ. Theo quy định của pháp luật, nếu di sản có các khoản nợ, người thừa kế phải thanh toán các khoản nợ này trước khi nhận phần tài sản còn lại.
Lý do pháp lý: Pháp luật yêu cầu các khoản nợ phải được thanh toán trước khi phần tài sản còn lại được phân chia cho các người thừa kế. Điều này đảm bảo rằng các nghĩa vụ tài chính của người đã qua đời được giải quyết trước khi tài sản được phân chia cho những người còn sống.
Hậu quả: Nếu người thừa kế từ chối di sản vì nó có nợ, các khoản nợ vẫn phải được xử lý theo quy định pháp luật. Điều này có nghĩa là phần nợ sẽ được giải quyết từ tài sản của người để lại di sản trước khi phần tài sản còn lại được phân chia cho người thừa kế. Trong trường hợp toàn bộ di sản bị từ chối và không đủ để thanh toán các khoản nợ, các nghĩa vụ tài chính này có thể được xử lý bằng cách sử dụng các tài sản khác của người để lại di sản hoặc thông qua các cơ chế pháp lý khác.
Trên đây là toàn bộ tư vấn của chúng tôi, hy vọng rằng, những ý kiến tư vấn này, sẽ giúp làm sáng tỏ các vấn đề mà Quý vị đang quan tâm. Để có thể làm rõ hơn và chi tiết từng vấn đề nêu trên cũng như các vấn đề pháp lý mà Quý vị đang cần tham khảo thêm ý kiến chuyên môn. Xin vui lòng liên hệ ngay cho chúng tôi theo địa chỉ email: luatsaosang@gmail.com hoặc qua Tổng đài tư vấn: 0936.65.3636 - 0972.17.27.57 để nhận được sự tư vấn, giải đáp và hỗ trợ từ Luật Sao Sáng. Trân trọng cảm ơn!